Trừng phạt em hầu gái vú lép dáng thon vl

Hoàng kéo tay Thư qua bàn:
“Vợ, anh thấy em lạ lắm, có gì buồn cứ nói với anh, đừng giấu, anh không muốn em chịu đựng một mình,” giọng anh nghiêm nhưng ấm. Nam ngồi đợi trên ghế đá dưới tán cây bàng, áo sơ mi xanh nhạt phẳng phiu, thái độ nhẹ nhàng khác hẳn hôm qua:
“Thư, em tới rồi, anh xin lỗi, hôm qua anh sai, chỉ tại em làm anh không thể quên được thôi, mình từng mặn nồng tại phòng khám mà”
Thư ngồi xuống, cách xa một khoảng, giọng cứng:
“Anh Nam, em không muốn tiếp tục, em có gia đình, anh đừng làm khó em nữa, chuyện trước đây là sai lầm của em, em xin anh quên đi.”
Nam nhìn cô, mắt thoáng buồn nhưng khóe môi khẽ nhếch:
“Anh biết, em yêu Hoàng, anh không ép, nhưng em không thể phủ nhận em cũng thích anh chạm vào, đúng không? Hoàng kéo tay Thư qua bàn:
“Vợ, anh thấy em lạ lắm, có gì buồn cứ nói với anh, đừng giấu, anh không muốn em chịu đựng một mình,” giọng anh nghiêm nhưng ấm. Đêm qua, sau cơn điên cuồng trên giường với Hoàng, cơ thể Thư mỏi nhừ, từng thớ thịt còn âm ỉ cảm giác khoái lạc, nhưng khi cô mở mắt, lồn vẫn ướt át khi ký ức về tay Nam ở nhà hàng Ngọc Lan bất chợt ùa về – những ngón tay trơn trượt, hơi thở nồng mùi rượu, và tiếng “chụt chụt” nhỏ dưới gầm bàn cảm